Hành trình Jiu-Jitsu Human of Gisdio Tập luyện hiệu qủa JiuJitsu
15 Tháng bảy, 2024, bởi Nguyễn Ly
Khi mới bước chân vào KIDio, Ngô Phạm Hân Nhi là một cô bé nhút nhát, hay khóc, sợ bị đau và hay xấu hổ không cho ba nhìn hay quay phim mình tập luyện. Sau 4 năm ở độ tuổi 14, Nhi tự tin kết bạn với những cô chú lớn tuổi hơn ở lớp tập, biết tự đặt thứ tự ưu tiên việc tập luyện, học tập và gần đây còn đạt hạng nhất tại Summer Gathering khi tranh tài cùng bạn bè quốc tế. Hãy cùng lắng nghe câu chuyện của phụ huynh Ngô Trung, người đã đồng hành và chứng kiến hành trình phát triển đầy cảm xúc này.
Anh luôn nghĩ rằng kỹ năng tự vệ rất quan trọng. Bơi lội giúp bé an toàn trong môi trường nước, và Jiu-Jitsu giúp bé tự vệ trên cạn. Ban đầu, mẹ của bé phản đối vì sợ bé bị đau, nhưng anh kiên quyết vì “thà bị đánh trong phòng võ còn hơn bị bạn bè hoặc ra đường đánh.”
Khi thấy quảng cáo về KIDio và sau quá trình tìm hiểu, anh thấy JiuJitsu là nhu thuật, phù hợp với tạng người nhỏ con. Anh nghĩ rằng sẽ giúp Nhi biết cách tự bảo vệ bản thân nhưng lại không mất đi sự nhu mì của con gái nên anh chọn cho Nhi tập luyện
Nhi bắt đầu tập từ năm 2020. Ban đầu bé không thích và khóc rất nhiều, nhưng khi kết nối được với cô giáo và các bạn trong lớp KIDio, bé đã dần quen và yêu thích bộ môn. Về các năm gần đây, Nhi đã trở nên chủ động và tự tin hơn trong việc sắp xếp lịch học và tham gia các buổi tập.
Nhi tự tin hơn rất nhiều. Bé tự tin đấu với thầy, với người lạ và thậm chí là các anh, các chú có vóc dáng lớn hơn nhiều. Trước đó, bé chỉ dám giỡn với cô hoặc bạn cùng tuổi. Giờ thì bé nghiêm túc hơn rất nhiều, thậm chí trong tiệc tất niên, bé còn “dám lôi” mời thầy Đức ra đấu.
Chắc chắn rồi. Tập luyện JiuJitsu giúp bé tự tin hơn trong giao tiếp và giải quyết xung đột. Bé cũng chia sẻ nhiều hơn về những trải nghiệm tích cực, từ đó tạo động lực cho các bạn khác trong lớp.
Bé không chỉ học cách tự vệ mà còn trở thành nguồn cảm hứng cho các bạn khác. Anh thấy xây dựng đam mê cho trẻ cần sự hỗ trợ từ trường, huấn luyện viên và gia đình. Nhờ vậy, bé thấy được lợi ích và tự giác hơn trong việc tập luyện và học tập.
Có chứ. Anh muốn có mấy clip đấu với thầy và các anh, save lại cho chỉ sau này xem, nhưng chỉ đuổi anh như đuổi tà, nhất quyết không cho ba xem bạn đang tập luyện. Nhưng cũng nhờ vậy khi được xem trực tiếp bé thi đấu giải và đủ làm anh woa ngạc nhiên vì nó vượt ngoài mình mong đợi. Nhưng sau mỗi bữa anh có hỏi, thì chỉ đều kể đấu với ai, chỉ kể rất hào hứng. Nói chung là good energy, năng lượng tích cực.
Hồi xưa anh năn nỉ Nhi đi học còn bây giờ là Nhi năn nỉ anh chở đi học. Khi học lớp nhỏ một thời gian, Nhi chủ động nói với anh là lớp Kid không còn phù hợp nữa mà chuyển con lên lớp lớn học đi ạ. Lúc đó, anh hơi sợ khi lên lớp lớn Nhi chán vì sức của Nhi chưa bằng các cô chú. Nhưng sau khi hỏi các huấn luyện viên thì nhận được phản hồi là bé tập được nên Nhi tập từ đó đến giờ luôn.
Cuộc sống hàng ngày, Nhi định hướng được mình sẽ làm gì, hiểu đâu điều nên làm và không nên làm nên anh khá yên tâm. Anh cũng quan sát các bé trong lớp KIDio cũng chững chạc, trưởng thành hơn so với các bạn cùng trang lứa mà ở phòng tập khác anh đang tập, nhất là về tính kỷ luật và sự quyết tâm.
Nhi cũng là động lực cho các bạn khác. Vui lắm. Như Jess giờ học tập nghiêm chỉnh. Nhi cũng hay kể anh nghe về Jess, mong sớm được gặp lại chị em cây khế trên lớp người lớn.
Anh cũng nói trong xã hội hay bạn bè, mình cứ truyền năng lượng tích cực hay động viên nhau thì sẽ tạo nên một cộng đồng tốt. Anh cũng hay nói trong tất cả các mối quan hệ, mối quan hệ của thể thao là bền vững nhất theo anh, vì đó là cùng niềm đam mê sức khỏe.
Trước khi tập, anh nghĩ bé chỉ đạt tầm 5 điểm là anh đã mừng. Sau hơn ba năm, anh đánh giá bé đã ở mức 9 điểm nhờ sự cam kết và chất lượng huấn luyện tại KIDio. Bé đã trở thành động lực cho các bạn khác và luôn lan tỏa năng lượng tích cực.
Anh cảm ơn các thầy cô KIDio và anh chị học viên khác, những người đã dạy bé từ lúc mới vào cho tới giờ và đang trở thành học viên thâm niên nhất KIDio, và đặc biệt là cô Linh đã quan tâm và giúp bé lấy lại sự cân bằng trong tập luyện trong khoản thời gian khó khăn nhất khi các bạn cùng lứa đã nghỉ, vì em cũng biết trẻ con thì đi tập phải có bạn thì mới chịu đi, và đó cũng là tiền đề cho giai đoạn tiến bộ sau này của bé.
Ban đầu, Nhi không biết mình tập gì, chỉ tập để gặp bạn chơi thôi nên mấy hôm không có bạn con thích là con đòi đi về. Nhưng giờ con hết tập ‘vì bạn’ rồi, con hiểu tập luyện là tập cho con. Điều con thích nhất và vui nhất ở lớp là submit được mấy cô chú.
Còn về đánh giá về bên mình thì thâm niên của 2 cha con đã là đánh giá điểm cao nhất rồi. Anh thì không theo quan niệm con gái là phải vẽ múa hay gì, cứ bảo vệ được mình đã rồi mấy cái kia tính sau.
Cảm ơn anh Trung Ngô và Nhi đã chia sẻ câu chuyện của mình. Chúc Nhi học tốt và gia đình luôn tràn ngập niềm vui.