Cần biết về JiuJitsu trước khi tập luyện Human of Gisdio
12 Tháng bảy, 2024, bởi Gisdio
Với cổ tay nhỏ bẩm sinh, Đức Anh luôn phải nỗ lực nhiều hơn cả về thể chất lẫn tinh thần để hoàn thành công việc của một nha sĩ – chưa kể, việc tiếp xúc với thể thao cũng khá hạn chế do dễ gặp chấn thương khi tập luyện. Thay vì hạn chế vận động mạnh và tiếp xúc các bộ môn hiền lành hơn, chàng nha sĩ lại dành nhiều thời gian để tìm hiểu và gắn bó lâu dài với Jiu-Jitsu. Với đặc thù chuyên môn yêu cầu sự khó tính và kỹ lưỡng trong từng chi tiết nhỏ, quyết định của Đức Anh khi chọn một môn võ đối kháng có vẻ đầy rủi ro và khó lý giải – hãy cùng Gisdio tìm hiểu nhé!
Xin chào, mình là Đức Anh, 27 tuổi, đang là bác sĩ răng – hàm – mặt. Hiện mình đang là đai xanh Jiu-Jitsu. Trước đây mình từng tập Jiu-Jitsu ở Pháp và Hà Nội đến khi chuyển vào TP.HCM thì mình tập tại Gisdio vì thích cơ sở vật chất và cộng đồng người tập thân thiện.
Trước đây mình đã thử nhiều môn võ khác nhau nhưng thể trạng mình tương đối đặc biệt (cổ tay nhỏ) dẫn đến khi tập đấm thì mình rất dễ bị trẹo cổ tay. Bản thân là bác sĩ việc chấn thương cổ tay ảnh hưởng đến công việc và hoạt động hàng ngày nên mình không duy trì được lâu. Jiu-Jitsu không có đấm đá nên mình sẽ không lo việc cổ tay bị trật nên cũng tận hưởng quá trình tập luyện hơn. Jiu-Jitsu phù hợp với sở thích và tính chất công việc nên mình bắt đầu tập luyện.
Cổ tay nhỏ nên nắm tay đấm của mình sẽ không chắc như người bình thường. Nếu sử dụng lực quá sức trong lúc đấm thì tay mình liên tục bị trẹo. Việc này ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc vì tay mình sẽ không có đủ linh hoạt, xử lý khéo léo vết thương. Việc cứ mãi gặp chấn thương cổ tay làm giới hạn thời gian tập luyện và đi làm của mình nên các môn võ nếu cần đấm thì chưa phù hợp với mình.
Đầu tiên, mình được giải tỏa căng thẳng sau một ngày làm việc việc dài. Không khí tập luyện của Gisdio rất thoải mái, từ Coach đến hội viên ai cũng hòa nhã và mang cho mình một năng lượng tích cực. Trong thời gian 30 phút đấu luyện ở lớp thì mình những mệt mỏi về tinh thần của mình cũng tan biến. Tinh thần tích cực làm việc thì làm việc cũng bớt quạu quọ hơn.
Thứ hai, Jiu-Jitsu thiên về khóa siết. Khi tập kỹ thuật sẽ thực hành trên người đồng đội với những kiến thức về việc giải phẫu đường đi mạch máu và các khớp tạo điều kiện cho mình tiếp thu và vận dụng các kỹ thuật nhanh hơn.
Thứ ba, kỹ thuật và chiến thuật của Jiu-Jitsu không thể đếm hết. Cứ mỗi người tập khác nhau sẽ có một phong các khác nhau khiến mình luôn thích thú khi được đến lớp tập luyện và giao lưu với đồng đội. Mình đã rất nhiều lần thốt lên ở Gisdio ‘Trí tuệ, quá trí tuệ’ với những người bạn có cách xử lý thông minh trong trận đấu. Hay đối với mình thì cổ tay nhỏ ở các môn khác là một điểm yếu nhưng Jiu-Jitsu thì mình đã tìm thấy cách biến cổ tay nhỏ thành điểm mạnh. Đây là phong cách đặc trưng của riêng Đức Anh mà hội viên trong phòng tập đều nhận ra.
Với 3 lý do trên nên mình vẫn còn đồng hành với Jiu-Jitsu và quyết định tập luyện trọn đời.
Mình nhớ có đợt mình phải nghỉ tập để ôn thì, thời gian đó bản thân rất cộc cằn, tính cách trở nên khó chịu, không vừa ý bất cứ điều gì. Có những vấn đề đơn giản nhưng mình lại làm quá lên khiến không khí trong công việc không được thoải mái. Còn lúc đi tập thì mình được giải tỏa căng thẳng thì mình đỡ quạu hơn, dễ chịu hơn thì mọi việc cũng nhanh hơn nên mình duy trì việc tập luyện để trút ra những năng lượng tiêu cực.
Với lời khuyên cho người mới thì hãy xem Jiu-Jitsu như một ‘cô gái đẹp’ để dành thời gian tìm hiểu và chinh phục. Khi tập trung tập luyện thì bạn sẽ mau chóng vượt qua những khó khăn ban đầu về không đủ sức, không nhớ kỹ thuật rồi sẽ khám phá được những tiềm năng của bản thân mà trước mình không nghĩ đến. Nên hãy tận hưởng quá trình tập luyện nhé!
Cảm ơn Đức Anh vì những chia sẻ của mình. Chúc Đức Anh thành công hơn nữa trong cả việc tập luyện Jiu-Jitsu và công việc của mình!
—
Ngoài ra